Tin tức về thuốc xi rô bổ phế, trang tin tức với hàng triệu tin tức thuộc lĩnh vực thuốc xi rô bổ phế, nhanh gọn, chính xác, tin cậy và uy tín hàng đầu tại Việt. V. Tin tức. Kinh tế xã hội;
Phế Hậu Xoay Người Ký Giới Thiệu Đọc truyện hay ngôn tình sắc , ngôn tình sủng , ngôn tình tổng tài , ngôn tình cổ đại , ngôn tình xuyên nhanh , giới giải trí - showbiz .
Sau khi bóng dáng Dục thục nghi đi khuất, hoàng đế đưa mắt nhìn về phía bóng hình xinh đẹp, an tĩnh, ôn hòa đang thản nhiên đứng yên, tựa như một luồng ánh sáng êm dịu đẹp đẽ nhất. "Tới mài mực.". Hắn thuận miệng sai bảo, cúi đầu xuống chăm chú xem sổ con. Khẩu khí của hắn so với khi nãy nói chuyện với Dục thục nghi một trời một vực, quá mức tùy ý,
Phế Hậu Xoay Người Ký Chương 108 « Chương Trước Quản Lý Sửa Chương Cài Đặt Hiển Thị Chương Tiếp » "Nương nương thấy thế nào?" Liễu Thượng cung hỏi. "Trở ngại chắc chắn sẽ có, nhưng không biết sẽ đến mức nào." Cố Vân Tiện trả lời. "Nương nương muốn tự mình âm thầm nghĩ cách sao?" Cố Vân Tiện ngẫm nghĩ rồi lắc đầu, "Không được.
Giới thiệu. Tên gốc: Trọng sinh phế hậu xoay người ký. Tác giả: Hồi Sênh. Thể loại: trọng sinh, cổ đại, cung đình, ngược nam. Độ dài: 148 chương + 8 ngoại truyện. Tình trạng bản gốc: hoàn chính văn và ngoại truyện. Tình trạng edit: đã hoàn. Bìa: Lynn. Edit: Liệt Hỏa Các & Lynn's House.
Phế Hậu Xoay Người Ký là một bộ truyện hấp dẫn của tác giả Hồi Sênh. Truyện thuộc thể loại Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cung Đấu, Nữ Cường, Cổ Đại. Thân ở hoàn cảnh bị phế xấu hổ, nàng hao tổn tâm cơ chỉ vì xoay người thượng vị, báo thù rửa hận. Nhưng mà
E9E3U0B. Lụa trắng. Rượu độc. Đoản kiếm. Đây là lễ vật mà Cố Vân Tiện nhận được sau ngày mồng tám tháng Chạp. Trong phòng đến cả một cái lò sưởi cũng không có, trên người nàng chỉ có một kiện áo kép cũ. Lạnh đến mức ngay cả cột sống cũng buốt giá. Nhưng không sao, có lạnh nữa cũng không hề gì. Trên đời này việc khó khăn hơn nàng cũng trải qua rồi, còn sợ gì chứ ? Nàng chỉ đang chờ một câu trả lời. Cửa bị đẩy ra, bên ngoài tuyết bay tán loạn như sợi bông bị xé bung, giờ phút này ào ào bay vào, thổi mạnh khiến cho tóc mai của Cố Vân Tiện cũng rối đầu lại, nàng nhìn thấy Lữ Xuyên – ngự tiền tổng quản đi đến bên cạnh mình, ánh mắt y tĩnh lặng “Thần đã đem nguyện vọng của nương nương tâu với bệ hạ, nhưng Hoàng thượng cũng không muốn tới đây. Bệ hạ nói, Người và nương nương đã không còn gì để nói.” Lạnh đến mức như đã chết lặng, ý thức lại quay trở về, “Ha” Nàng cười lạnh một tiếng “Ta biết, ta cũng biết hắn sẽ nói như vậy. Rõ ràng hắn đã sớm chán ghét ta tới cực điểm, vậy mà ta còn không biết nhục nhã, chạy đi hỏi.”
Tên gốc Trọng sinh phế hậu xoay người ký Tác giả Hồi Sênh Thể loại trọng sinh, cổ đại, cung đình, ngược nam Độ dài 148 chương + 8 ngoại truyện Tình trạng bản gốc hoàn chính văn và ngoại truyện Tình trạng edit đã hoàn Bìa Lynn Bản gốc thuộc về Tấn Giang và tác giả Edit Liệt Hỏa Các & Lynn’s House Ngoài ra còn có sự trợ giúp từ Quick Translator, Google, Baike Ngày mở hố Ngày hoàn VĂN ÁN Thất sủng, phế truất, ban chết, đây là kiếp trước của nàng. Mãi tới khi rượu độc rót vào miệng, mới như chợt tỉnh mộng. Trong cung điện này, tràn ngập oan hồn và máu tươi, Cũng tràn ngập lợi ích và cám dỗ. Nên tranh, không nên tranh, tranh được, không tranh được, Kiếp này nàng đã tinh tường hiểu hết. Con đường phía trước đã định sẵn trải đầy bụi gai đao kiếm, Mà chiếc phượng ấn đã không còn thuộc về mình, Liệu nàng còn có thể chấp chưởng lần nữa ? POSTER & COVER MỤC LỤC TIẾT TỬ Chương 1 QUYỂN 1 NAY ĐÃ KHÁC Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 QUYỂN 2 QUÂN ÂN NHƯ RƯỢU ĐỘC Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 QUYỂN 3 ĐÔI BÊN TƯƠNG TƯ KHÔNG BIẾT Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 QUYỂN 4 PHIỀN MUỘN VẪN NHƯ CŨ Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 QUYỂN 5 MỸ NHÂN CÁCH TẦNG MÂY Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 PHIÊN NGOẠI Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 HOÀN TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ CHIA SẺ PHI THƯƠNG MẠI HÃY ĐỌC BẢN EDIT Ở TRANG CHÍNH CHỦ ĐỂ TÔN TRỌNG CÔNG SỨC CỦA MÌNH
Tác giả Hồi Sênh Thể loại Cổ đại, SONG trùng sinh, cung đấu, Nguồn Tình trạng Full Năm mười lăm tuổi, Cố Vân Tiện cùng Thái tử Cơ Tuân kết duyên thành vợ chồng. Thế nhưng những ngày ân ái lại chẳng dài lâu. Nàng cũng chỉ là một trong những giai nhân xung quanh Cơ Tuân, thậm chí còn chẳng hấp dẫn bằng họ. A Vân càng cố gắng đến gần bên Cơ Tuân bao nhiêu, chàng càng cảm thấy phiền toái bấy nhiêu. Chàng vẫn không nhận ra nàng. Hoàng đế băng hà, thái tử lên ngôi. Cô gái nhỏ Cố Vân Tiện từng bước trở thành Thái tử phi rồi sau đó là Hoàng hậu. Ngôi vị càng cao, khoảng cách giữa A Vân và Cơ Tuân càng xa dần. Hậu cung ba ngàn mỹ nữ, Cơ Tuân sao còn nhớ đến người vợ chàng vốn đã không yêu. Cơ Tuân càng lạnh nhạt, A Vân càng điên cuồng si mê. Chàng càng mê luyến giai nhân chốn hậu cung, nàng càng ghen tuông đố kỵ. Nàng để mặc cho bản thân chìm trong những âm mưu toan tính. Cho tới một ngày nàng không còn là A Vân thuở ban đầu. Mùa đông năm ấy, nàng gián tiếp hại chết thai nhi còn chưa ra đời của phi tần, chàng ban chiếu phế hậu. Mùa đông năm ấy, Thái hậu – người cô ruột bao nhiêu năm luôn yêu thương che chở cho nàng vì quá thất vọng và đau lòng mà qua đời, chàng ban cho nàng cái chết. Đến thời khắc cuối cùng, A Vân mới hiểu ra trong cuộc đời này, nàng đối với Thái hậu có lỗi biết bao nhiêu. Trời cao thương xót, cho A Vân một cơ hội được sống. Khi nàng tỉnh lại, Thái hậu chưa băng hà, nàng chưa bị phán tội chết nhưng thân phận chỉ còn là một phế hậu. A Vân hiểu rằng giờ đây chính là thời điểm quan trọng nhất để nàng có thể sửa chữa sai lầm. A Vân của kiếp trước chỉ muốn có được tình yêu của Cơ Tuân, A Vân của kiếp này chỉ muốn được hiếu kính Thái hậu trọn đời. Thế nhưng sự đời trớ trêu, khi nàng nồng nhiệt dâng trái tim mình cho Cơ Tuân, hắn chẳng ngại ngần mà đem chân tình của nàng giẫm đạp dưới chân, đến khi lòng nàng nguội lạnh chỉ cầu bình an, hắn lại chẳng thể dời mắt khỏi nàng. Thú thực, trùng sinh vốn không phải thể loại yêu thích của tôi. Tôi không thích cách các tác giả đẩy nhân vật của mình vào những tấn bi kịch có phần “máu chó” để rồi sau đó nam nữ chính được sống lại và lợi hại hơn xưa, có thể một mình đấu với phần còn lại của thế giới. Những tình tiết này đối với tôi có phần khiên cưỡng và gượng ép. Nhưng thật may tác giả Hồi Sênh lại không đi trên con đường mòn này. Kiếp trước của Cố Vân Tiện cũng là một tấn bi kịch, nhưng là một bi kịch do chính nàng tự tạo ra. Nếu nàng không yêu Cơ Tuân đến mất đi lý trí, nếu nàng không vì ghen tuông đố kỵ mà vứt đi lương tâm của bản thân, thì có lẽ nàng sẽ không đi đến kết cục bi thảm như vậy. Thứ mà Cố Vân Tiện đem theo khi chết đi không chỉ có hận mà hơn hết là sự ăn năn và hối tiếc. Chính vì hiểu được điều này mà sau khi sống lại, khác với nhiều nhân vật trùng sinh khác, Cố Vân Tiện không điên cuồng báo thù mà bình tĩnh dùng sự thông minh và tài hoa vốn có của mình để tự bảo vệ bản thân. Một điểm đặc biệt nữa, đa phần trong những bộ truyện ngược nữ, nam chính luôn được tác giả ưu ái một cách kỳ lạ. Bằng chứng là nam chính không phải chịu quá nhiều thử thách và khổ đau để có được sự tha thứ và tình yêu của nữ chính. Nhưng nam chính Cơ Tuân lại khá “nhọ” khi bị tác giả Hồi Sênh hành hạ cho tới lúc kết và chỉ có được hạnh phúc trọn vẹn trong… ngoại truyện.
Khương sung nghi hít thở sâu, nhìn Cố Vân Tiện cười lạnh, xoay người rời đi. Trầm thục nghi nhìn nàng thật lâu, theo sát phía tiệp dư lưu lại sau cùng, nhìn Cố Vân Tiện cười nói “Chúc mừng Cố nương tử.”“Có gì để chúc mừng?”“Niết bàn sống lại, chẳng phải là hỉ sự lớn nhất hay sao?”Cố Vân Tiện rũ mắt “Ừ. Ta có được ngày hôm nay, là nhờ Trinh tiệp dư.”Trinh tiệp dư cười cười “Xem ra sau này chúng ta nên giao thiệp nhiều hơn, thân cận hơn một chút.”“Đó là tự nhiên.”Trinh tiệp dư và Diệp tài tử cùng nhau rời đi, Cố Vân Tiện nhìn bóng lưng nàng, biết nàng ta nghe không hiểu câu nói vừa nói “Ta có được ngày hôm nay, là nhờ Trinh tiệp dư.” Những lời này không chỉ vì nàng ta hại nàng mất hậu vị, khiến thân phận nàng trở nên xấu hổ, mà là đời trước thiết kế hãm hại nàng chết, rốt cục khiến nàng thật sự hiểu rõ, mới có thể sống lại một đời ngày nay, nàng một mực suy nghĩ, nếu như mình thực sự muốn tránh né tranh đấu ở hậu cung, căn bản cũng không đưa ra yêu cầu đi theo hầu hạ thái hậu. Biết rõ việc này sẽ khiến cho sự tình trở nên phức tạp, còn làm như vậy. Nói cho cùng, tận đáy lòng nàng vẫn có một khát vọng báo thù mãnh tâm với thái hậu là một việc, mong muốn phản kích trong tiềm thức, rửa hết nhục nhã là một mặt căn bản không thể quên được những chuyện trước đây. Cố Vân Tiện biết, chuyện xảy ra ở Trường Tín điện rất nhanh sẽ truyền đến tai hoàng đế, mấy ngày nay trong cung có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm nàng, thật vất vả mới khiến nàng phạm lỗi sai, các nàng tuyệt đối sẽ không để hoàng thượng lỡ mất việc hợi 1 đêm đó, hoàng đế mang theo Lữ Xuyên, ngồi trên kiệu, lặng yên không một tiếng động đến Trường An điện.1 Khoảng từ 21h đến 23h khuyaNgăn không cho cung nhân thông báo, hắn chậm rãi đi tới ngoài đông điện, đã thấy Cố Vân Tiện ngồi ngay ngắn trước án, chuyên tâm sao chép thứ gì Từ dâng cho nàng chén trà, nhẹ giọng nói “Tiểu thư đã chép hai canh giờ rồi, bữa tối cũng không dùng, vẫn nên nghỉ ngơi một chút thôi.”Cố Vân Tiện lắc đầu “Không được, kinh văn này vẫn còn nhiều lắm, ta phải làm nhanh mới được.”Hoàng đế nhíu mày, mẫu hậu yêu thương nàng, đều chỉ cho nàng sao chép đúng mực, tuyệt đối không khiến nàng phải chép từ ngày đến đêm.“Tiểu thư, ngài cũng thật là, tuy thái hậu nương nương chỉ giao cho ngài một quyển kinh Nghiêm Hoa, ngài sao chép xong là được, vì sao còn muốn đi chép thêm?”Cố Vân Tiện trầm mặc hồi lâu “Ta chỉ là, muốn cố gắng hết sức vì đứa bé chết oan kia thôi.”Căn phòng trở nên im lặng.“Ngài là nói đứa con của Khương sung nghi?”Cố Vân Tiện nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.“Nếu trong lòng ngài áy náy, vì sao hôm nay còn đối xử với Khương sung nghi như vậy?” A Từ thấp giọng nói, “Ngài cũng biết chuyện hôm nay truyền đi, người đầu tiên không tốt chính là ngài. Bệ hạ cũng sẽ…”“Bọn họ muốn nói gì cứ việc.” Cố Vân Tiện ngơ ngác, “Mặc dù ta hổ thẹn với Khương sung nghi, nhưng hôm nay thái hậu bệnh nặng, nàng ta cứ ở trước cửa điện la hét ầm ĩ, ta thật sự không thể chịu đựng nổi. Về phần bệ hạ, vốn ở trong lòng hắn ta cũng không phải một người tốt đẹp gì, tuỳ hắn nghĩ sao cũng được.”Hắn nghe thấy câu cuối cùng thì hơi sững sờ. Lời này có vài phần tuỳ hứng của tiểu cô nương, cùng với biểu hiện trước sau như một của nàng khác nhau một trời một vực, khiến cho hắn có chút buồn Xuyên quan sát vẻ mặt của hoàng đế, nhẹ giọng dò xét hỏi “Bệ hạ có muốn vào không?”Lắc đầu, hắn liếc mắt nhìn gò má trắng nõn của Cố Vân Tiện, nhẹ giọng nói “Không cần.”Nghe được tiếng bước chân từ từ đi xa, Cố Vân Tiện thở Từ có chút thấp thỏm “Vừa rồi chúng ta nói như vậy, bệ hạ có thật sự sẽ nguôi giận, không trách cứ tiểu thư?”“Tất nhiên.” Cố Vân Tiện nói “Bệ hạ là một người hiếu thảo, vì phượng thể của thái hậu mà ta trách cứ Khương sung nghi, hắn tuyệt đối sẽ không trách tội, nói không chừng lại còn cảm thấy Khương sung nghi không hiểu chuyện, chẳng phân biệt được tình huống mà ở đó gây chuyện.”“Đã như vậy, tiểu thư chỉ cần nói như vậy là được, tội tình gì còn nói thêm một câu phía sau?” Cái gì mà Tuỳ bệ hạ nghĩ sao cũng được’, lời nói này sợ là sẽ khiến bệ hạ tức giận.“Cũng vì ta nói câu kia, hắn sẽ cảm thấy tất cả những gì ta nói đều là sự thật, mà không phải biểu diễn cho hắn nhìn.” Dù sao, làm gì có nữ tử nào muốn được bệ hạ sủng ái mà ở trước mặt người nói những lời như vậy? Huống chi nàng vẫn biết chừng mực, câu nói kia chỉ khiến hắn càng thêm hứng thú với mình, tuyệt đối sẽ không chọc hắn tức Từ mới chợt hiểu ra, suy nghĩ một chút vẫn do dự nói “Tiểu thư đối với Khương sung nghi…”Cố Vân Tiện hiểu rõ ý nghĩ của nàng, bình tĩnh nói “Mặc dù trong lòng ta có chút hổ thẹn với nàng ta, thế nhưng lại không có khả năng dễ dàng tha thứ cho nàng ta. Hôm nay ta ở trong hoàn cảnh suy sụp, tuyệt đối không thể biểu hiện sự mềm yếu. Bằng không chỉ có thể mặc người ta chà đạp. Huống chi…”Huống chi, ta đã sớm bồi thường cho nàng ta một nợ giữa các nàng, đã tính toán xong từ lâu rồi.“Được rồi, thưởng vòng ngọc cho Hoàng Trung, tối nay hắn đã lập được công lớn.” Cố Vân Tiện nói, “Ta sớm nói với ngươi, thái hậu sẽ không phái một người vô tích sự đến chỗ ta. Lần này nếu không có hắn tìm cách báo tin lúc bệ hạ đi vào, màn kịch này không thể diễn được.”A Từ tiếp nhận vòng ngọc, suy nghĩ một chút lại hỏi “Tiểu thư có đoán được bệ hạ ra khỏi Trường An điện sẽ đi đến chỗ nào không?”Ánh mắt Cố Vân Tiện nhìn ra xa, chỉ thấy bóng đêm ngoài cửa sổ “Nếu không có gì bất ngờ, chắc là đi Hàm Trì điện.”Hàm Trì điện, đó là tẩm điện của Khương sung nay hoàng đế chắc chắn đi Hàm Trì thứ hai toàn bộ hậu cung đều biết, lúc Khương sung nghi trách cứ Cố thị, buổi tối bệ hạ lại qua thăm nàng, hàm ý không cần nói cũng biết. Mọi người cảm thấy có chút hả hê, nghĩ Cố thị mất nhiều tâm huyết như vậy vất vả lại được thánh sủng, liền thiếu kiên nhẫn như vậy, ở trước mặt Khương sung nghi tỏ ra uy lúc mọi người cho rằng Cố thị bị bỏ rơi lần thứ hai, lại truyền ra tin tức Bệ hạ dẫn theo Cố thị cùng đi vườn mai, chiết hoa mai cho thái giêng chính là thời điểm hoa mai nở nhiều nhất, hồng phấn trắng xanh tươi đẹp, nhiều đoá tụ lại một chỗ, thoạt nhìn đẹp đến mê người, so với mùa đông thiếu đi vài phần trong trẻo lạnh lùng, lại sinh thêm vài phần náo nhiệt. Cố Vân Tiện mặc áo màu trắng, đầu ngón tay rơi vào nhành cây trước mặt, nói “Bệ hạ cảm thấy nhành này như thế nào?”Vẻ mặt hoàng đế nghiêm túc nghiền ngẫm, lắc đầu “Mạnh mẽ có thừa, lại thiếu đi vẻ mềm mại uyển chuyển. Không tốt, không tốt.”Cố Vân Tiện hít sâu một hơi, tự nói với mình phải bình lúc bọn họ vào vườn mai, lão nhân gia hắn đứng ở đó không nói gì cả, sai sử nàng đi chiết mai. Mỗi nhành nàng chọn hắn đều lấy ra đủ loại nguyên nhân để chê bai, ở đây không đúng, chỗ đó không được, nói chung là không xứng mang sang Trường Tín điện cho thái hậu thưởng thức.“Bệ hạ, rốt cuộc ngài muốn hoa mai dạng gì, có thể nói cụ thể một chút, thiếp sẽ đối chiếu yêu cầu của ngài rồi đi chọn.” Nàng xoay người, nhìn hắn bất đắc dĩ nói.“Vân nương, nàng thông minh như vậy, lại không biết trẫm muốn dạng hoa mai gì?” Hoàng đế nhăn Vân Tiện thở dài “Thiếp cũng mong là thiếp biết.”Nàng đành phải bày ra bộ dạng lấy lòng. Trong đôi mắt chứa ý cười, đang định nói ra, không tiếp tục trêu nàng nữa, chợt nhìn thoáng qua một góc khác trong vườn mai, một tiểu thái giám đang quan sát khung cảnh bên này, bộ dạng rất khả biếng vung tay lên, thanh âm của hắn thậm chí còn mang theo vài phần thờ ơ “Bắt hắn.”Thân thủ của ngự tiền thị vệ dĩ nhiên đứng đầu, rất nhanh đã bắt được tiểu thái giám, quỳ xuống dưới chân bọn hoàng đế không có ý lên tiếng, Lữ Xuyên lên tiếng hỏi trước “Ngươi là ai? Vì sao rình mò ở đây?”Tiểu thái giám cúi đầu không Xuyên nháy mắt với thị vệ, đối phương lập tức ra sức ngắt bả vai hắn. Những thị vệ này đều được luyện tập rất cẩn thận, chạm vào nhìn như hời hợt, lại là ở giữa huyệt vị, đau đến mức còn hơn bị đâm vào thân thái giám dĩ nhiên không chịu nổi, kêu thảm một tiếng luôn miệng nói “Ta nói ta nói! Tiểu nhân là nô tài chăm sóc hoa cỏ ở vườn mai, tên là A Mộc! Tiểu nhân vừa rồi không phải rình coi, chỉ là, chỉ là nghe nói bệ hạ đến đây, mong được thấy thiên nhan, cho nên mới phải nấp ở nơi đó! Bệ hạ minh xét!”“Ngươi cũng không phải một nữ tử, gặp trẫm để làm gì?” Hoàng đế chậm rãi nói. Cố Vân Tiện thấy hắn bắt đầu nói nhảm, chỉ có thể cười khổ. Lữ Xuyên tựa hồ đã quen rồi, lông mi chưa từng động một chút, chỉ nói với A Mộc “Nếu bây giờ ngươi không nói thì sẽ dùng nhục hình để bức cung.”Giọng nói có chút xót xa, Cố Vân Tiện khẽ giật chiều hôm đó, Bạc thị bị giam ở tẩm điện nhiều ngày bị dẫn tới Trường Nhạc cung. Lúc nội giám qua đón người, Chu quý cơ cùng ở một cung với nàng ta mặt không biểu tình đứng ở hành lang, chẳng biết đang suy nghĩ cái cung bàn tán ầm ĩ, ngay sau đó mọi người nhận được phân phó, Trường Nhạc cung của thái hậu thỉnh các vị nương nương, nương tử đi qua, không được thiếu chiều, hơn mười người ngồi noãn kiệu dừng lại trước cửa Trường Nhạc cung, mỗi người một tâm tư, xuống kiệu không quên quan sát một chút người bên cạnh, đều có chút thấp vào điện lại thấy thái hậu ngồi ngay ngắn trên thượng vị, hoàng đế ngồi bên cạnh, nét mặt không một chút biểu tình. Cố thị ngồi bên cạnh hắn, cúi đầu nhu thuận, thoạt nhìn mười phần dịu này không khỏi khiến mọi người nghĩ tới ngày trước, khi đó đế hậu đế vương sóng vai ngồi trên thượng vị, các nàng chỉ là phi thiếp, vĩnh viễn cũng không thể vượt qua nàng người thi lễ, sau đó tự tìm chỗ ngồi xuống. Liễu thượng cung tiến lên “Thái hậu thỉnh các vị nương nương, nương tử đến đây, chủ yếu là vì hôm nay ở vườn mai xảy ra một việc lớn, cần chư vị làm chứng.”Liếc mắt một cái, liền thấy Bạc Cẩn Nhu bị cung nhân mang vào trong điện, ép quỳ trên mặt người nàng không có dấu vết bị đả thương, nhưng ai cũng biết nàng đã từng bị tra khảo.“Thái hậu, hoàng thượng, thần thiếp thật oan uổng.” Giọng nói nàng yếu ớt, khóc không thành thái giám cũng bị bắt đến, còn đáng thương hơn Bạc Cẩn Nhu, dáng vẻ của hắn vô cùng thê thảm, trên mặt trên tay đều là vết thương, đáng sợ vô cùng.“Việc đã đến nước này, vì sao ngươi không nhận tội?” Thái hậu nhíu mày, “Tên thái giám đã khai hết, ngươi còn chống trả làm gì!”“Chuyện thần thiếp không làm, thần thiếp quyết không nhận tội.”“Tốt lắm!” Thái hậu thở mạnh nhìn A Mộc, “Ngươi đem những gì vừa mới khai ra, lặp lại lần nữa.”A Mộc dập đầu “Hồi bẩm thái hậu, bệ hạ, tiểu nhân là cung nhân chăm sóc hoa cỏ ở vườn mai, là đồng hương của cung nữ Ngọc nhi bên người Bạc thải nữ. Một tháng trước Ngọc nhi đột nhiên tìm tới tiểu nhân, nói Bạc thải nữ sai tiểu nhân giúp nàng làm một chuyện, để báo đáp lại nàng sẽ giúp đỡ cha mẹ già của tiểu nhân chữa bệnh. Tiểu nhân không còn cách nào khác, chỉ có thể đáp ứng nàng.”“Nàng sai ngươi làm gì?”A Mộc trầm mặc hồi lâu “Nàng sai tiểu nhân ngày mùng một tháng chạp, ở vườn mai, dưới tàn cây mai hất một chậu nước lạnh, lại nói với những cung nhân quét sân không cần chú ý đến nơi đó.”Mọi người liếc nhìn nhau, chỉ cảm thấy khó hiểu, một mệnh lệnh như vậy thì có thể gây ra chuyện gì. Nhưng tròng mắt Trầm thục nghi khẽ đảo, vẻ mặt trở nên hứng thú.“Mùng một tháng chạp, đó không phải ngày Hình tài tử ngã sấp xuống ở vườn mai sao?” Lệnh nghi Duẫn thị thấp giọng nói “Hất nước ở dưới tàn cây… À, không biết có phải là bụi cây Hình tài tử ngã sấp xuống không?”
phế hậu xoay người ký